Tin tức

Trường Cao đẳng Nghề Phú Yên sau cơn lũ lịch sử 2025: Những bàn tay thầy trò đã sưởi ấm một vùng nước lũ

05:29 | 26/11/2025

  Cơn lũ lịch sử năm 2025 đi qua, để lại sau lưng không chỉ những con đường đầy bùn đất, những mái nhà loang dấu nước, mà còn cả nỗi chồng chất khó khăn trong cuộc mưu sinh thường nhật của người dân Đắk Lắk. Nhưng đúng như truyền thống của mảnh đất hiền hòa này, giữa gian khó, người ta lại thấy những điều đẹp đẽ nhất của tình người sáng lên.

  Và giữa những ngày nước rút ấy, Trường Cao đẳng Nghề Phú Yên chính là một điểm sáng – nơi những người thầy và những người trẻ khoác lên mình chiếc áo nghề, âm thầm viết tiếp câu chuyện nhân ái của quê hương.

Chỉ đạo kịp thời từ người đứng đầu nhà trường: “Nghề không chỉ là tay nghề, mà còn là nhân cách”

  Trước những khó khăn và thiệt hại nặng nề mà cơn lũ lịch sử mang đến, Thầy Đặng Văn Lái – Bí thư Đảng ủy, Hiệu trưởng Trường Cao đẳng Nghề Phú Yên đã chia sẻ:

“Nhà trường có thể dạy các em kỹ thuật, máy móc, công nghệ. Nhưng điều quý nhất mà chúng tôi muốn dạy chính là lòng nhân ái. Khi cộng đồng gặp khó khăn, người học nghề phải là người đứng lên, chìa tay ra trước. Tinh thần tương thân tương ái không chỉ là khẩu hiệu – đó là trách nhiệm. Các thầy cô, các em hãy tiếp tục lan tỏa những điều tốt đẹp. Dùng nghề để giúp đời. Dùng trái tim để làm nghề.”

Những ngày xưởng cơ khí sáng đèn: “Còn một chiếc xe hư là còn một nỗi lo của bà con”

  Ngay từ sáng sớm, xưởng thực hành Khoa Cơ khí Động lực đã đầy ắp những chiếc xe máy ngập nặng được bà con đẩy đến. Có chiếc nước ngập đến tận yên. Có chiếc bùn đặc lại trong bình xăng. Có chiếc điện chập cháy, tưởng như đã “chết máy” mãi mãi. Nhiều xe vì điều kiện nhà xa nên được nhà trường hỗ trợ xe tải lớn chở xe đến tận xưởng để sửa.

  Tuy khó khăn, vất vả, thế nhưng với những người thầy tận tâm và những sinh viên đang khát khao được cống hiến, không có chiếc xe nào là bỏ được.

Những bàn tay còn dính bùn của sinh viên luồn vào từng chi tiết máy, những giọng nói nhỏ nhẹ của thầy hướng dẫn cẩn thận từng thao tác:

“Nhớ hút sạch nước trong buồng đốt.”

“Phải làm khô dây điện trước khi thử máy.”

“Cái này ngâm lâu, coi chừng hỏng bạc đạn, kiểm tra cho kỹ.”

Tiếng động cơ đầu tiên nổ vang lên sau một buổi sáng miệt mài như một lời tuyên bố rằng: “Chúng ta có thể làm lại từ đầu, dù lũ có phá hỏng điều gì.”

Một cô bác trung niên cảm kích:“Tưởng xe hư là coi như hết đi làm. Nhờ mấy thầy mấy cháu, xe tôi sống lại rồi… Tôi mừng quá trời mừng.”

Và cứ thế, từng chiếc xe được “hồi sinh”, từng nỗi lo của bà con bỗng nhẹ như được gió cuốn đi.

Những chuyến xe của Khoa Điện – Điện lạnh: Gõ cửa từng nhà, sửa từng bóng đèn, từng máy bơm

  Trong những ngày bà con còn đang dọn dẹp lại mái nhà, những chiếc áo đồng phục của Khoa Điện – Điện lạnh đã xuất hiện tại các xã bị thiệt hại nặng như Hòa Thịnh, Hòa Mỹ, Đông Hòa, Đồng Xuân…

Không phải để giảng bài, không phải để đi thực tập. Mà là để giúp những mái nhà vừa trải qua nước lũ đêm hôm trước sáng lên trở lại.

Các thầy giáo cùng các học sinh, sinh viên mang theo nhiều hộp dụng cụ, máy phát điện. Họ đi từ nhà này qua nhà khác:

  • Nhà có tủ lạnh bị chập điện.
  • Nhà có máy bơm nước không chạy.
  • Nhà có bình nóng lạnh bị ngâm quá lâu.
  • Nhà có bảng điện bị cháy đen.

Họ sửa từng thứ, kiểm tra từng đường dây, hướng dẫn bà con cách tránh rủi ro điện sau lũ. Không một lời phàn nàn, không một đồng công.

Cụ ông T., 76 tuổi ở Hòa Mỹ, nắm lấy tay một giảng viên trẻ mà run run hỏi:

“Mấy cháu sửa giùm vậy rồi tính bao nhiêu?”

“Dạ miễn phí hết cụ ơi. Trường cháu xuống giúp bà con mà.”

Cụ ông đứng lặng đi một lúc, đôi mắt đỏ hoe. Cái siết tay của cụ – thật chặt – đã nói thay tất cả lời cảm ơn mà cụ không thể nói thành tiếng.

 

Nguồn nước nghĩa tình giữa lúc phường mất nước: Khi giọt nước cũng là điều quý nhất

Nước lũ còn kéo theo hàng tá hệ lụy khác: nhà máy cấp thoát nước phải bảo trì khẩn cấp vì máy bơm bị ngập, khiến nhiều hộ dân ở phường Tuy Hòa nói riêng và nhiều phường xã khác sử nước máy rơi vào cảnh thiếu nước sinh hoạt nghiêm trọng. Bà con đến từ sáng sớm. Ai cũng lo âu vì không có nước ăn uống, tắm rửa, nấu ăn.

Hiểu được sự cấp bách ấy, Trường Cao đẳng Nghề Phú Yên mở giếng khoan công suất lớn, cho bà con lấy nước miễn phí, không giới hạn.

Sinh viên chạy tới chạy lui giúp người lớn tuổi khiêng can.
Thầy cô đứng hướng dẫn từng người lấy nước an toàn, sạch sẽ.

Một người dân phường Tuy Hòa nói trong niềm xúc động:

“Trong lúc khổ nhất, được nhà trường giúp như vậy, chúng tôi mang ơn lắm. Có nước để sống là quý lắm, con ơi.”

Những giọt nước từ giếng khoan hôm ấy không chỉ làm dịu cơn khát của bà con, mà còn làm dịu cả những trái tim đang mệt mỏi sau thiên tai.

Hàng trăm phần quà – hàng trăm tấm lòng: “Không để một học sinh nào của trường phải bỏ học vì lũ”

Không chỉ giúp dân, nhà trường còn hướng về chính những đứa con của mình – những học sinh, sinh viên bị thiệt hại nặng.

Nhà trường đã huy động được hàng trăm phần quà, gồm:

  • Gạo, mì tôm, sữa
  • Quần áo ấm, mền gối
  • Nước sạch, bánh kẹo
  • Sách vở, đồ dùng học tập

Cùng với đó là gần 30 triệu đồng quyên góp từ mạnh thường quân, doanh nghiệp, và quan trọng hơn, gần 100 triệu đồng trích từ quỹ nhà trường để hỗ trợ chính các em học sinh – sinh viên bị thiệt hại.

Bạn M. Khoa Kinh tế - Du lịch cảm kích khi nhận quà:

“Lũ cuốn mất hết sách vở. Em tưởng nghỉ học luôn. Nhưng nhận được hỗ trợ của trường… em thấy mình được yêu thương lắm. Em sẽ cố gắng học nghề để sau này quay lại giúp lại người khác giống như thầy cô đã giúp em.”

Khi thiên tai qua đi, điều còn lại là tình người

Giữa những ngày hậu lũ, khi bà con còn đang vá lại mái nhà, quét lớp bùn non dưới chân, dựng dậy cuộc sống đổ nát, thì chính sự hiện diện của những người thầy, những người trẻ ấy đã trở thành nguồn động viên lớn nhất.

Không phải những lời hứa xa vời. Không phải những khẩu hiệu sáo rỗng. Mà là những hành động chân thật:
một chiếc xe được sửa, một máy bơm được cứu, một can nước sạch được đưa đến tay người già, một bộ sách vở mới giúp sinh viên tiếp tục ước mơ.

Cứ thế, từng việc nhỏ nối nhau lại thành một nghĩa lớn.
Từng tấm lòng nhỏ kết lại thành một tình người bao la.

Và rồi, giữa bùn đất vẫn nở ra một bông hoa đẹp – bông hoa mang tên tình người xứ Nẫu

Cơn lũ có thể cuốn trôi nhiều thứ, nhưng không thể cuốn đi tình người.
Và chính Trường Cao đẳng Nghề Phú Yên – từ thầy hiệu trưởng, thầy cô giáo, đến từng sinh viên – đã chứng minh điều đó bằng những hành động mạnh mẽ, nhân văn và đầy nghĩa tình.

Trong gian khó, người ta mới thấy rõ ánh sáng của những tấm lòng.
Và trong ánh sáng ấy, thầy và trò nhà trường đã để lại một dấu ấn thật đẹp cho quê hương.

(TRẦN KHẮC TRÍ NHÂN)

Các tin khác